![]() | ![]() ![]() |
_Gì vậy tụi con? Sao lại gây nhau?
_Dạ, không...không có gì! - Di lắc lắc nhẹ đầu, ánh mắt đầy biểu cảm nhìn mẹ tôi như cố truyền tải một thông điệp nào đó.
_Thật chứ? - Mẹ nhướng mắt, nét mặt cũng trắng ra.
Khánh Di day nhẹ thái dương, mím môi khẽ khàng:
_Không sao cả! Có con rồi! Bác yên tâm! Con sẽ không để xảy ra chuyện gì đâu!
_Di, chuyện gì vậy con? - Những biểu hiện của Di thu hút ba tôi lắng nghe và vội vã bỏ công việc trên nhà trên mà xuống bếp hỏi.
Hạ Khánh Di vẫn lắc đầu, mặt trắng nhạt đến xanh xao não nề, cố gượng cười:
_Dạ, chỉ là "bóng tối sắp nuốt chửng mặt trời", con đói bụng quá rồi! Không mau "bảo vệ những thiên thần thơm phức" này thì con e rằng "nó sẽ biến mất" chưa đầy một cái chớp mắt đâu! Con ham ăn lắm đó!
"Bóng tối", "bảo vệ thiên thần","biến mất",... ? Những cụm từ quái lạ thực lòng rất khả nghi trong câu nói này. Cậu ta đang cố nhắc đến một ý nghĩa tượng trưng nào đó mà tôi không tài nào hiểu được. Là gì vậy ta?
_Rồi, rồi, bác sẽ "cất kĩ" cho con "khỏi tìm ra" luôn! Ham ăn quá đi! Thôi, "chuẩn bị khai tiệc" nào mọi người! - Ba tôi cười sảng khoái nhưng mâu quang có phần lạnh lẽo như cũng sợ hãi gì đó. Tôi thấy những giọt mồi hôi rịn ra từ huyệt thái dương của mẹ lăn dài xuống má, chắc là do nóng.
_Ờm, dọn bàn khai tiệc nào tụi con, Dolly tới rồi kìa. Đủ mặt rồi nhé! - Mẹ cố khuấy động bọn tôi bằng mấy món ăn thơm nứt mũi.
Khánh Di đang tối sầm mặt chợt nghe tới tên Dolly mặt mày đã sáng rỡ. Cậu như gạt phăng những suy nghĩ nãy giờ mà tíu tít cười:
_A! Dolly tới! Nè, sao bà với An cứ đứng thộn ra thế? Phụ dọn chén dĩa nè! - Cậu cười vui như chưa hề xảy ra chuyện gì.
_Ừm, đợi tý! Tụi này tới ngay! - An nói, vẻ cố tỏ ra tự nhiên.
Chưa quá năm phút khi off nick, không khí ngôi nhà lại ồn ào trở lại như chưa hề có sự cố nào.
_Nè, mọi người sao thế? Hình như có chuyện gì đó! Ông nghĩ có đúng hông? - Tôi đẩy vai An hỏi nhỏ, bọn tôi vẫn tựa lưng đứng ở bàn vi tính chưa rời đi.
Vĩ An đứng xoa cằm, đôi mắt trầm tư rồi gật đầu đồng tình.
_Có cái gì đó rất bất bình thường, nhưng có hai đứa mình là chả hiểu mô tê gì. - An nói.
_Khó hiểu! À, thôi, chuyện đó tính sau đi! Dọn bàn thôi! - Tôi vỗ vai Di và trở lại bếp.
Hiệp 1 Đại chiến với khỉ: Tô bún riêu.
Tỉ số: 1-0
Ma nữ Apple thắng. (nhờ giở chiêu trò mượn dao giết người.)
Thành tích: Hạ gục khỉ Khánh Di đẹp mắt.
Mức độ thiệt hại sau trận đầu:
+Một tô bún bị đổ bỏ.
+Tốn sơ sơ cả ký gia vị các loại.
+Banh xác bốn ổ bánh mỳ dùng để choảng nhau.
+Hơn một lít nước để "cứu hoả".
+Nóc nhà bị bật đinh vì tầng số âm thanh quá lớn.
Tỉ lệ thương tật:
+Khánh Di: lột da lưỡi 10.
+Bốn ổ bánh mỳ: nát bét toàn tập 100.
+Cả những người có mặt trong nhà: có dấu hiệu lãng tai, chóng mặt, hoa mắt, viêm tai giữa, điếc tạm thời vì va chạm với tầng suất âm thanh chóng mặt 20.
Kết thúc: lãng xẹt vì cái nick lạ. Chờ hiệp 2.
Hiệp 2 Đại chiến với khỉ: Vào tiệc
Tôi xin tường thuật lại trận chiến ngày hôm đó một cách sơ bộ nhất giữa tôi và Khánh Di:
Sự xuất hiện của Dolly như làn gió mới dẹp tan toàn bộ những sự rối ren nãy giờ. Nhỏ đó vừa phụ mẹ tôi dọn món vừa bám lấy tôi mà hỏi về vụ Kế hoạch đã bàn hồi chiều.